Từ năm 1992, Ấn Độ đã thực hiện chính sách đối ngoại "hướng Đông" (Loof East Policy) nhằm thích ứng với bối cảnh mới. Đây chính là chính sách có tầm chiến lược đối với khu vực châu Á - Thái Bình Dương và thế giới nhằm nâng cao vị thế của Ấn Độ về mọi mặt, đặc biệt là vị thế chính trị. Đông Bắc Á, khu vực có vị trí chiến lược quan trọng ở châu Á cùng với sự phát triển mạnh mẽ của các nước lớn như Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc, đã trở thành trọng tâm trong chính sách "hướng Đông" của Ấn Độ khi chính sách này bắt đầu bước sang giai đoạn thứ hai. Bài viết phân tích vị trí, vai trò của khu vực Đông Bắc Á trong chính sách đối ngoại "hướng Đông" của Ấn Độ những năm đầu thế kỷ XXI, đồng thời đưa ra một số dự báo về triển vọng và thách thức trong chính sách đối ngoại của Ấn Độ với Đông Bắc Á khi chính sách "hướng Đông" được điều chỉnh thành "hành động phía Đông".