Lọc theo danh mục
  • Năm xuất bản
    Xem thêm
  • Lĩnh vực
liên kết website
Lượt truy cập
 Lượt truy cập :  23,022,847
  • Công bố khoa học và công nghệ Việt Nam

Nghiên cứu văn học Việt Nam, văn học các dân tộc ít người của Việt Nam

Tự sự học ở Việt Nam

Narratology in Vietnam

Tạp chí Khoa học (Đại học Sư phạm Hà Nội)

2017

7

3-11

2354-1075

Tự sự học được biết đến ở Việt Nam chưa lâu, song nó lại có ảnh hưởng rất lớn và có sức lan tỏa mạnh mẽ trong giới nghiên cứu. Tự sự học góp phần làm thay đổi hệ hình tư duy lí luận trong nghiên cứu và đào tạo. Dựa vào lí thuyết tự sự học, các nhà nghiên cứu ở Việt Nam đã đa dạng hóa các cách tiếp cận tác phẩm văn học, đi sâu văn bản, phát hiện các cấu trúc trần thuật, nhận ra các nguyên tắc tạo lập truyện kể, nhận ra những bước tiến của văn học qua chính sự vận động nội tại của nó, nghiên cứu sự vận động và phát triển của văn học, nhất là sự đổi mới của các thể loại như truyện ngắn, tiểu thuyết.

Although narratology has been known in Vietnam not for so long, it has had enormous and powerful influence in the research community. It has also contributed to changing the theoretical thinking system in research and training. Based on the theory of narratology, researchers in Vietnam have diversified approaches to literary works, gained deep insights into text, discovered narrative structures, recognizing the principles of story creation and the advancement of literature through its own internal movement, studied themovement and development of literature, especially the innovation of genres such as short stories and novels.

TTKHCNQG, CVv 157

  • [1] Phùng Văn Tửu (2009), Người kể chuyện xưng tôi trong văn chương hiện đại,Tạp chí Nghiên cứu văn học, 11/2009
  • [2] Trần Văn Trọng (2013), Người kể chuyện trong văn xuôi quốc ngữ đầu thế kỉ XX,Tạp chí Nghiên cứu văn học, số 4/2013.
  • [3] Đỗ Bình Trị (2006), Truyện cổ tích thần kì Việt đọc theo hình thái học của truyện cổ tích của V.Ja.Propp,
  • [4] Nguyễn Thị Tịnh Thy (2013), Tự sự kiểu Mạc Ngôn.,
  • [5] Lộc Phương Thủy (2010), Người kể chuyện trong tiểu thuyết Bọn làm bạc giả của A.Gide,Tạp chí Nghiên cứu văn học, 9/2010.
  • [6] Vũ Thanh (2008), Những biến đổi trong nguyên tắc tự sự của truyện truyền kì Việt Nam nửa đầu thế kỉ XIX, trong sách Tự sự học - Một số vấn đề lí luận và lịch sử, Phần 2.,
  • [7] Trần Đình Sử (2004), Về mô hình tự sự Truyện Kiều, trong sách Tự sự học - Một số vấn đề lí luận và lịch sử.,
  • [8] Trần Huyền Sâm (2004), Hình tượng người trần thuật trong tác phẩm Người tình của M.Duras, trong sách Tự sự học - Một số vấn đề lí luận và lịch sử,
  • [9] Nguyễn Mạnh Quỳnh (2007), Nhịp điệu kể chuyện trong tiểu thuyết Vũ Trọng Phụng (Tiếp cận qua lí thuyết thời gian giả của G.Genette),Tạp chí Nghiên cứu văn học, 6/2007, tr.48
  • [10] Mai Hải Oanh (2009), Những cách tân nghệ thuật trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại,
  • [11] Phan Đăng Nhật (2008), Phương pháp tự sự bằng khuôn hình của sử thi Việt Nam, trong sách Tự sự học - Một số vấn đề lí luận và lịch sử, Phần 2,
  • [12] Cao Kim Lan (2015), Tác giả hàm ẩn trong tu từ học tiểu thuyết,
  • [13] Đào Duy Hiệp (2004), Một số hình thức tự sự trong Đi tìm thời gian đã mất của M.Poust, trong sách Tự sự học - Một số vấn đề lí luận và lịch sử,
  • [14] Nguyễn Xuân Đức (2002), Vai người kể chuyện trong thần thoại, truyền thuyết và cổ tích,Tạp chí Văn học, 9/2002.
  • [15] Nguyễn Đăng Điệp (2004), Kĩ thuật dòng ý thức qua Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh, trong sách Tự sự học - Một số vấn đề lí luận và lịch sử,
  • [16] Lê Huy Bắc (2005), Tự sự nhiều điểm nhìn trong Cụ già với đôi cánh khổng lồ của G.Marquez.,Tạp chí Châu Mỹ ngày nay, 2/2005
  • [17] Nguyễn Thị Mai Chanh (2010), Nghệ thuật tự sự của Lỗ Tấn qua hai tập truyện ngắn Gào thét và Bàng hoàng,
  • [18] Thái Phan Vàng Anh (2012), Người kể chuyện trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại,Luận án tiến sĩ, Học viện Khoa học Xã hội.