Kawabata Yasunari (1899-1972) là nhà văn đạt giải Nobel văn chương của Nhật Bản vào năm 1968, tròn 100 năm sau cuộc cải cách Minh Trị. Văn chương Kawabata mô tả những nét đẹp văn hóa truyền thống mang đậm bản sắc dân tộc Nhật Bản như các nàng geisha xinh đẹp, thiên nhiên mỹ lệ, diễm tình và những môn nghệ thuật như trà đạo, nghề dệt vải kimono thủ công, những lễ hội chùa chiền nơi cố đô cổ kính,... Qua đó, nhà văn cảnh tỉnh về sự mai một, suy tàn của những nét văn hóa truyền thống đã được lưu giữ ngàn đời. Bài viết hướng đến việc phân tích một số tác phẩm của Kawabata Yasunari từ góc nhìn về sự kiếm tìm và kiến tạo căn cước bản ngã của dân tộc Nhật Bản sau Chiến tranh thế giới thứ hai, thời kì mà nước Nhật và người dân Nhật Bản phải chịu sự khủng hoảng về tinh thần sâu sắc. Bài viết đặt sáng tác của Kawabata trong bối cảnh khủng hoảng căn cước dân tộc Nhật Bản để làm rõ cách thể hiện vấn đề kiếm tìm căn cước dân tộc qua sáng tác của nhà văn, một chủ đề thường gặp trong nền văn học Nhật Bản hiện đại.