Với sự bùng nổ của mạng máy tính và internet, các ứng dụng phân tán ngày càng được quan tâm nhiều hơn. Đa số các ứng dụng phân tán hiện nay được phát triển dựa trên mô hình gọi thủ tục từ xa. Với cách tiếp cận này, tính toán được chia nhỏ và tham gia trao đổi trực tiếp với nhau kết quả cũng như các thông tin đồng bộ khác. Nhờ đó, từ một máy có thể gọi các phương thức trên các đối tượng nằm ở các máy khác nhau dễ dàng như là đối với các đối tượng cục bộ. Trong vài năm gần đây đã xuất hiện một cách tiếp cận mới để phát triển các ứng dụng phân tán: sử dụng công cụ Tác tử di động (Mobile Agent-MA). Theo cách tiếp cận này, một tác tử di động thực chất là một phần mềm tự trị có khả năng di chuyển trên mạng để thực hiện một công việc xác định. Như vậy, cơ chế phân tán của mô hình MA khác với cách tiếp cận ở trên: ở đây không chỉ có lời gọi mà bản thân cả nội dung lẫn trạng thái thực hiện (có nghĩa là cả mã lẫn dữ liệu của chương trình) được di chuyển qua mạng. Nêu một số đặc tính quan trọng của tác tử di động, cơ chế di chuyển của Agent; hệ thống grashopper và các lĩnh vực ứng dụng tác tử di động trong công nghệ thông tin