Từ xưa đến nay, các dân tộc thiểu số sống với rừng và hầu hết các dân tộc thiểu số sống ở miền núi đều có rừng do cộng đồng dân cư quản lý chung, đó là “rừng làng” hay “rừng thiêng”, “rừng cộng đồng”. Rừng cộng đồng là chính của Đảng và Nhà nước nhưng trong Luật Đất đai và Luật Bảo vệ và Phát triển rừng trước đây, cộng đồng được công nhận là người sử dụng đất, các quy định liên quan đến rừng chưa rõ ràng, cụ thể và không được áp dụng trong thực tế Luật Lâm nghiệp 2017. được chính thức thừa nhận quyền sở hữu của cộng đồng dân tộc thiểu số đối với đất rừng theo khái niệm “rừng thánh” Bài báo nghiên cứu quá trình nhận biết khái niệm “rừng thánh” từ “rừng cộng đồng” của cộng đồng dân tộc thiểu số về mặt pháp luật cũng như đánh giá ý nghĩa của các quy định này đối với cuộc sống của họ.