Bằng việc áp dụng các phương pháp nghiên cứu có sự tham gia gồm phỏng vấn cán bộ chủ chốt và thảo luận nhóm, nghiên cứu đã tìm ra được các liên quan, phân tích được cơ chế chi trả áp dụng trong mô hình chi trả dịch vụ môi trường tự nguyện. Sau một năm vận hành bên cạnh những lợi ích đem lại, mô hình đã cho thấy một số hạn chế dẫn tới sự thất bại như: hạn chế về năng lực của các bên liên quan, sự không phù hợp trong việc xác định đối tượng chi trả và định mức chi trả, thiếu sự ràng buộc pháp lý đối với các bên liên quan trong việc thực hiện hợp đồng chi trả. Đây là những bài học kinh nghiệm cho việc xây dựng các mô hình chi trả môi trường rừng trong tương lai.