Chăm sóc người cao tuổi, bên cạnh vai trò của gia đình còn có yếu tố chính sách xã hội của Nhà nước. Ngoài một tỷ lệ nhất định trong số họ còn có thể tự lập về cuộc sống như tự chủ về thu nhập, khỏe mạnh, thì phần lớn, cuộc sống của họ đã bị giảm sút, cần sự hồ trợ về mặt này hay mặt khác từ nhà nước, cộng đồng. Chính vì vậy, các quốc gia đều có những chính sách xã hội hồ trợ cho người cao tuổi ở những mức độ khác nhau, nhất là nhóm người cao tuổi gặp nhiều rủi ro, khó khăn trong cuộc sống. Ở Việt Nam, trước đây sự trợ giúp cho người cao tuổi được thực hiện trong hệ thống chính sách xã hội nói chung. Từ khi có Pháp lệnh về Người cao tuổi (2000), Luật Người cao tuổi (2009) thì nhiều chính sách cụ thể đã được Chính phủ và các Bộ ngành và địa phương quan tâm, ban hành và thực hiện. Người cao tuổi ở khu vực miền núi là nhóm dân số có điều kiện sống khó khăn và còn nhiều thiệt thòi hơn các khu vực khác. Bài viết này phân tích một số chính sách trợ giúp xã hội cho người cao tuổi, các kết quả thụ hưởng và những vấn đề đặt ra từ những nghiên cứu về người cao tuổi ở Việt Nam trong những năm vừa qua1.