Trải qua gần 35 năm đổi mới, kinh tế Việt Nam đã có mức tăng trưởng ấn tượng, trung bình khoảng 7%/năm. Đóng góp vào sự tăng trưởng đó không thể phủ nhận sự gia tăng năng suất lao động và năng suất doanh nghiệp. Để tạo ra năng suất doanh nghiệp, bên cạnh yếu tố năng suất lao động còn có năng suất trang thiết bị công nghệ và năng suất của tổ chức quản trị và nhiều yếu tố khác. Theo báo cáo thường niên kinh tế Việt Nam 2018 về “Hiểu thị trường lao động để tăng năng suất”, năng suất của doanh nghiệp Việt Nam chỉ bằng 1/20 so với Singapore, 1/15 so với Maylaysia và 1/8 so với Thái Lan mặc dù thời gian qua nhiều doanh nghiệp Việt Nam cũng đã chủ động áp dụng nhiều mô hình tổ chức quản trị mới như 5S, sản xuất tinh gọn... Tuy nhiên, những phương thức quản trị của Nhật Bản này dường như rất khó áp dụng một cách hiệu quả do điều kiện về nhận thức, ý thức và văn hóa... trong quản trị ở doanh nghiệp Việt Nam. Thậm chí, nhiều quốc gia phát triển như Mỹ, Anh, Đức... cũng không thể áp dụng hoàn toàn mô hình quản trị theo kiểu Nhật Bản đó. Trong cuộc đua về tăng năng suất doanh nghiệp các nước phương Tây và Mỹ cũng có những cách thức quản trị đặc thù, đó là mô hình quản trị điểm hạn chế (Theory of contrains -TOC). Mô hình này xuất phát từ lý thuyết mục tiêu nên có ưu điểm dễ áp dụng, thời gian triển khai nhanh (cưỡng bức), chi phí thấp... giúp cho năng lực cạnh tranh của các doanh nghiệp vừa và nhỏ châu Âu và Mỹ cạnh tranh được với trào lưu quản trị theo kiểu Nhật Bản. Đây cũng là mô hình rất đáng học hỏi và áp dụng trong các doanh nghiệp Việt Nam trong bối cảnh và điều kiện phát triển mới hiện nay