Nghiên cứu này kiểm định khi nào tập trung cơ cấu cho vay làm giảm rủi ro tín dụng thông qua sử dụng phương pháp ước lượng GMM cho dữ liệu bảng của mười ngân hàng thương mại Việt Nam trong giai đoạn 2009 đến 2016. Điểm mới của nghiên cứu này là tập trung đánh giá tác động của dư nợ từng ngành kinh tế đến rủi ro tín dụng. Kết quả nghiên cứu cho thấy rằng, hệ thống ngân hàng thương mại Việt Nam có mức độ đa dạng hóa cao trong việc phân bổ cơ cấu cho vay đối với các ngành kinh tế. Quan trọng là kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng, việc đầu tư tín dụng vào các ngành khai thác mỏ và khai thác đá, công nghiệp chế biến, điện, khí đốt và nước, xây dựng và bất động sản có thể dẫn tới gia tăng rủi ro tín dụng, trong khi đó, ngân hàng đầu tư vào các ngành thương mại và ngành khác sẽ góp phần giảm rủi ro tín dụng. Từ đó, nghiên cứu đề xuất một số gợi ý chính sách nhằm thúc đẩy sự ổn định và hiệu quả của hệ thống ngân hàng thương mại Việt Nam.