Lý Văn Phức là tác gia lớn thời Nguyễn, số lượng tác phẩm phong phú, cả Hán và Nôm với nhiều thể loại khác nhau, đa phần được sáng tác nhân các chuyến công du. Năm 1829, ông được sai đi dương trình hiệu lực tới Tiểu Tây Dương (Calcutta). Trong chuyến đi này, ngoài những khác lạ về cảnh quan thiên nhiên, địa lí... ông đặc biệt chú ý ghi chép về các vùng đất có sự hiện diện của người Hồng Mao (người Anh). Bên cạnh những ghi chép về cảnh quan, ông có những đánh giá về người Hồng Mao, đồng thời biện giải về sự hùng mạnh, giàu có của họ. Thông qua ghi chép và thái độ của Lý Văn Phức về người Hồng Mao, có thể thấy ông đã đứng trên tư tưởng nhận đồng Hoa Hạ và cảm quan của một nhà nho để nhìn nhận và đánh giá về họ. Quan điểm của Lý Văn Phức có thể gợi mở quan điểm chung của giới sĩ phu và triều đình nhà Nguyễn dưới thời Minh Mệnh (1820-1840) về thái độ ứng xử đối với người Tây Dương.