Lời thơ là một tập hợp các yếu tố ngôn ngữ thành một phát ngôn thông báo trong thể loại thơ và tồn tại trong tính toàn vẹn sinh động của nó. Trong thi ca thời kỳ trung đại do nhãn quan nguyên tử luận nên lời thơ thường là nhỏ hơn so với kích thước câu thơ. Mỗi lời thơ thường là một danh ngữ và giữa các câu thơ là những danh ngữ luôn tồn tại khoảng trống để tạo nên tính hàm nghĩa sâu sắc. Các quy luật về niêm, luật, đối chi phối và buộc các nhà thơ phải tuân theo đã làm hạn chế việc sử dụng các hư từ cũng làm tăng thêm tính đa nghĩa của câu thơ. Sự phát triển của xã hội Việt Nam thế kỷ XIX, XX đã ảnh hưởng tới sự biến đổi của thơ ca. Các nhà thơ Hồ Xuân Hương, Nguyễn Khuyến, Tú Xương đã đưa lời ăn tiếng nói hàng ngày, cách diễn đạt có tính chất thuần văn xuôi vào lời thơ đã góp phần nới rộng vòng cương toả trong thơ luật, tăng cường năng lực diễn đạt và truyền cảm cho thơ Nôm luật Đường