Lọc theo danh mục
  • Năm xuất bản
    Xem thêm
  • Lĩnh vực
liên kết website
Lượt truy cập
 Lượt truy cập :  29,977,726
  • Công bố khoa học và công nghệ Việt Nam

11.99

Khoa học chính trị

Trần Bách Hiếu, Nguyễn Văn Trung, Trương Thành Công(1)

Trung Quốc trong cục diện chính trị ở Đông á từ 2009 đến đầu 2016

China in the political complexion of the East Asia from 2009 to early 2016

Khoa học xã hội và Nhân văn (ĐHQG Hà Nội)

2024

6

724-736

2354-1172

Từ năm 1972, cục diện chính trị Đông á đã được xác lập với vị trí thống trị của nước Mỹ, nhưng cục diện đó đang bị thay đổi bởi sự trỗi dậy của Trung Quốc. Việc Trung Quốc tái định hình lại chính sách đối ngoại để từ đó thiết lập nên một mô hình địa chính trị mới, với Trung Quốc là trung tâm, do hai biến số chính sau: Bên trong, sự phát triển về kinh tế đã giúp Trung Quốc gia tăng sức mạnh quốc gia và tất yếu dẫn đến nhu cầu mở rộng các lợi ích để trở thành một cường quốc khu vực và toàn cầu; bên ngoài sự suy giảm sức mạnh của Mỹ ở châu á - Thái Bình Dương đã tạo cho Trung Quốc cơ hội để bành trướng. Mục đích của bài viết này là đánh giá lại cục diện chính trị khu vực Đông á và cách thức mà Trung Quốc thay đổi cục diện chính trị đó từ năm 2009 đến đầu năm 2016, thông qua sự tương tác với các chủ thể chính là Mỹ, Nhật Bản và tổ chức ASEAN. Để thực hiện điều đó, bài viết phân tích sự thay đổi trong cấu trúc địa chính trị khu vực, tập trung của Trung Quốc trong tương quan với Mỹ, Nhật Bản và ASEAN.

Since 1972, the political complexion of the East Asia was determined by the dominated position of America. However, this complexion is significantly changing with the rise of China. China is restructuring the foreign policy in order to create a new geopolitical model in which China is the center. The main factor is that the development of the Chinese economy has strongly increased national strength that leads to an increase in the demands of growing interests to become a powerful nation in the region and in the world. The second factor is that the decline of American power in the Asia-Pacific has given China a chance to expand. The purpose of this article is to assess the position of China in the East Asia between 2009 and early 2016 by strengthening the relationship among America, Japan, and the ASEAN. The article analyzes the changes in structure of regional geopolitics, which focuses on differences and changes in the foreign trend of USA and China, China's position regarding it's relationship with the US, Japan and the ASEAN.

TTKHCNQG, CVv468

  • [1] Zakaria, Fareed (2003), "The Arrogant Empire",Newsweek
  • [2] Walt, Stephen M. (1998), "International Relations: One World, Many Theories",Foreign Policy
  • [3] Trần Bách Hiếu, Nguyễn Văn Trung (2016), "Prospect for Reunification of the Korean Peninsula",Quan hệ quốc tế ở Đông Á trong bối cảnh mới
  • [4] Sweeten, Alan R. (2012), "Đề cương bài giảng Quan hệ Mỹ-Trung...",Quan hệ quốc tế thời hiện đại
  • [5] Nhu Tâm (2014), "Kerry: Quan hệ Mỹ-Trung định hình thế kỷ XXI",VNExpress
  • [6] Philip C. Saunders (2008), "China's Role in Asia",pp.127-149 in International Relations of Asia
  • [7] Phạm Quang Minh (2014), Giáo trình Quan hệ quốc tế ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương,
  • [8] Mearsheimer, J.J. (2016), "The Case for Offshore Balancing: A Superior U.S. Grand Strategy",Foreign Affairs
  • [9] John J. Mearsheimer (2004), Why China's rise will not be peaceful,
  • [10] Lưu Minh Phúc (2011), Giấc mơ Trung Quốc,
  • [11] Thomas J. Christensen (2011), The Advantages of an Assertive China,Foreign Affairs
  • [12] Allison G., R.D. Blackwill, A. Wyne (2014), Lý Quang Diệu bàn về Trung Quốc, Hoa Kỳ và thế giới,