



- Công bố khoa học và công nghệ Việt Nam
76
Các vấn đề y tế khác
BB
Trịnh Thị Hồng Hiệp, Ngô Văn Toàn, Nguyễn Hoài Linh
Thực trạng mắc stress ở nhân viên y tế tại trung tâm y tế huyện Thanh Ba, tỉnh Phú Thọ năm 2024 và một số yếu tố liên quan
The status of stress among healthcare staff at Thanh Ba District Health Center, Phu Tho province in 2024, and some associated factors
Y học Cộng đồng
2025
03
148-154
2354-0613
Mô tả thực trạng stress của nhân viên y tế (NVYT) và một số yếu tố liên quan tại Trung tâm Y tế huyện Thanh Ba năm 2024. Đối tượng và phương pháp: Thiết kế cắt ngang cho 173 NVYT, sử dụng thang điểm DASS-21 để đánh giá mức độ căng thẳng và sử dụng mô hình hồi quy logistic đơn biến để đánh giá mối liên quan với môi trường làm việc, yếu tố gia đình. Kết quả: Tỷ lệ stress là 19,2%. Trong số đó mức độ nhẹ là 51,5%, mức độ vừa là 27,3%, mức độ nặng là 21,2% (p<0,05). Về yếu tố công việc: Sợ sai sót trong quá trình điều trị người bệnh là nguyên nhân có nguy cơ stress chiếm tỷ lệ cao nhất với OR=7,21 (95% CI: 3,15 – 16,5); Đối với mối quan hệ nơi làm việc: Ít nhận được sự hỗ trợ khi làm việc của đồng nghiệp có nguy cơ strees cao nhất với OR=9,42 (95% CI: 3,30 – 26,9); Đối với yếu tố xung đột giữa công việc và gia đình: Khó xin phép nghỉ trong trường hợp gia đình có việc khẩn cấp các yếu tố nguy cơ ảnh hưởng đến tình trạng stress của NVYT với OR=4,84 (95% CI: 1,92 – 12,1); Đối với môi trường làm việc: Nơi làm việc ồn ào, lộn xộn là yếu tố nguy cơ ảnh hưởng đến tình trạng stress cao nhất với 28,6% và OR=1,98 (95% CI: 1,03 – 4,68). Kết luận: Kết quả nghiên cứu nhấn mạnh sự cần thiết phải xây dựng chiến lược giảm stress toàn diện, bao gồm sắp xếp công việc hợp lý, giảm tải áp lực từ trách nhiệm pháp lý, cải thiện môi trường làm việc và tăng cường hỗ trợ đồng nghiệp.
To describe the current stress status of medical staff and some associated factors at Thanh Ba District Medical Center in 2024. Subjects and methods: A cross-sectional interview design was conducted with 173 healthcare staff, utilizing the DASS-21 scale to assess stress levels and univariate logistic regression to analyze associations. Results: Among the 173 medical staff, the stress prevalence was 19.2%. Of these, mild stress accounted for 51.5%, moderate stress for 27.3%, and severe stress for 21.2%. There was a statistically significant difference in stress levels between doctors and nurses, technicians/ pharmacists (p<0.05). Factors associated with stress included: Work factors: Fear of making mistakes in patient treatment posed the highest risk for stress, with OR=7.21 (95% CI: 3.15– 16.5); Workplace relationships: Receiving limited support f-rom colleagues was the strongest risk factor for stress, with OR=9.42 (95% CI: 3.30–26.9); Work-family conflict: Difficulty requesting leave for family emergencies was associated with stress, with OR=4.84 (95% CI: 1.92–12.1). Working environment: A noisy and disorganized workplace presented the highest environmental risk, with 28.6% prevalence and OR=1.98 (95% CI: 1.03–4.68). Conclusions: The study results emphasize the necessity of developing comprehensive stress-reduction strategies, including reasonable work allocation, alleviating pressure f-rom legal responsibilities, improving the working environment, and enhancing peer support. These measures not only help improve the mental well-being of healthcare workers but also ensure the quality of patient care.
TTKHCNQG, CVv 417