Việc nghiên cứu các phá huỷ đứt gãy kiến tạo rất có ý nghĩa về khoa học và thực tiễn. Việc ứng dụng tổng hợp các phương pháp kiến tạo vật lý, phân tích ảnh viễn thám kết hợp với bản đồ địa hình tỷ lệ lớn, phương pháp đo vẽ chi tiết các biến dạng địa mạo, địa chất ngoài thực địa, phương pháp phân tích hình hài kiến trúc để nghiên cứu tính chất động học và cơ chế hoạt động của chúng là hiện thực và có hiệu quả. Trong Kainozoi, toàn lãnh thổ tồn tại ít nhất hai pha hoạt động kiến tạo, trong hoàn cảnh địa động lực khác nhau. Trong thời kỳ Paleogen-Miocen, tương ứng với trường ứng suất thứ nhất các đứt gãy phương TB-ĐN dịch trượt thuận trái, đứt gãy phương á vĩ tuyến hoạt động trượt thuận tách, còn các đứt gãy ĐB-TN dịch trượt thuận phải; trong thời kỳ Pliocen-Đệ Tứ, các đứt gãy hoạt động trong điều kiện địa động lực nén phương á kinh tuyến. Như vậy, các đứt gãy kiến tạo sẽ dịch trượt trái ngược với thời kỳ trước. Và chúng hoạt động trượt bằng thuận là chủ yếu. Tính chất và cơ chế hoạt động này được khẳng định một cách chắc chắn khi tiến hành phân tích các hình hài kiến trúc. Ngoài ra, phương và hướng cắm của đứt gãy cũng được xác định cho từng đứt gãy cụ thể ở khu vực