Về sự tiến triển của sản xuất lúa gạo ở đồng bằng sông Cửu Long trong thập niên 90 của thế kỷ trước, có thể khẳng định hệ thống chính sách nông nghiệp đã hướng nền sản xuất theo một tình trạng thâm canh hoá nhiều hơn, cạnh tranh mạnh hơn và phân hoá mạnh mẽ hơn. Sự tiến triển về trình độ công nghệ sản xuất là sự chuyển đổi kỹ thuật, về kiến thức và kỹ năng quản trị sản xuất. Từ đó, nông hộ đã có thể ổn định hoá chi phí và giá thành sản xuất, thông qua những thay đổi trong việc quản trị chi phí và sử dụng đầu vào. Kết quả nghiên cứu cũng chỉ ra những thách thức cơ bản cho nền sản xuất lúa ở đồng bằng sông Cửu Long, đó là sự bền vững của hệ thống sản xuất, sự khó khăn về cơ giới hoá, giá lao động tăng, tăng cạnh tranh với các hoạt động nông nghiệp và phi nông nghiệp khác, sự suy giảm giá gạo trên thị trường thế giới, cạnh tranh thị trường thế giới và những khó khăn về tiêu chuẩn chất lượng. Các biện pháp khả thi để cải thiện tính cạnh tranh của lúa gạo Việt Nam: áp dụng các hợp phần kỹ thuật tiết kiệm đầu vào cho nông hộ, thúc đẩy quá trình chuyển đổi kỹ thuật thông qua việc cải thiện kiến thức và kỹ năng quản trị sản xuất. Đồng thời, cải thiện hoạt động của hệ thống khuyến nông, đặc biệt chú trọng đến tầng lớp nông dân nghèo